Anh biết cô đang rất giận, cô phải tốn bao nhiêu công sức để ép chất độc cho anh, khó khăn lắm mới dồn độc về tới cánh tay phải, kết quả hiện giờ độc chạy ngược trở về. Tất cả đều là do anh, đáng lý ra đêm nay anh không nên đi đến chỗ Lưu Nghĩa.
Hoàng Tư Vũ đè xuống cơn tức giận ánh mắt lạnh lẽo mang theo cảnh cáo nhìn Mạnh Vũ Thần.
- Nếu còn có lần sau, anh hãy chuẩn bị sẵn quan tài cho mình đi.
Nói xong Hoàng Tư Vũ trở về phòng đóng sầm cửa lại, Mạnh Vũ Thần ngơ ngác đứng đó một lúc lâu mới trở về phòng mình. Hơn nữa tiếng sau anh bắt đầu bị cơn đau dày xéo, Mạnh Vũ Thần cắn chặt răng trên trán nhiễm một tầng mồ hôi lạnh, anh dường như cảm thấy xương tủy mình bị cái gì đó điên cuồng gặm nuốt. Giờ phút này anh chỉ mong rằng cô thật sự tức giận mong cô đừng quay lại, anh không muốn cô nhìn thấy bản thân chật vật như thế này. Thế nhưng ông trời không nghe thấy tiếng lòng của anh, người nên đến vẫn đến, trong mơ hồ anh nhìn thấy bóng dáng cô. Hoàng Tư Vũ đi đến bên cạnh giường, anh vươn tay muốn nắm lấy tay cô, giọng yếu ớt.
- Đừng giận …anh xin… lỗi.
Đã là lúc nào rồi anh còn muốn xin lỗi cô, Hoàng Tư Vũ khẽ thở dài, có lẽ ngay từ giây phút cô gặp anh số mệnh của bọn họ đã định sẵn sẽ như thế này.
- Bạch Lâm nhớ kỹ, mạng này là em cho anh, anh phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-gioi-hac-dao-trong-sinh/3378423/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.