“Em không thân với anh vậy thì thân với ai?”
“Dù sao thì em cũng không thân với anh.”
Tô San hừ một tiếng, giận dỗi quay mặt đi, không thèm nhìn hắn.
Nhìn thấy hành động trẻ con của cô, Tạ Duyên không nhịn được khẽ bật cười:
“Đã bao nhiêu tuổi rồi mà còn ngây thơ ấu trĩ như vậy.”
“Rõ ràng chính anh mới là người nói chúng ta không thân, không phải là em nói trước.”
Tô San vừa nói vừa cố gắng gỡ bàn tay của hắn đang ôm eo cô ra. Cô thấy Tạ Duyên càng ngày càng thích động tay động chân với cô.
Tạ Duyên chẳng những không buông ra còn ghé đầu lại gần hôn nhẹ một cái lên môi cô, ánh mắt sáng quắc:
“Là do em nói anh không thú vị.”
Nghe vậy, Tô San lại nhướng mày, vẫn cố sức thoát khỏi hắn:
“Không lẽ em nói sai sao?”
Tạ Duyên vốn dĩ đúng là người không thú vị, mỗi ngày ngoài việc quanh co lòng vòng muốn kết hôn với cô thì chẳng làm gì khác.
Hai người nhìn nhau, Tạ Duyên giơ tay ra nắm chặt bàn tay nhỏ nhắn của cô, xoa xoa, nhìn cô với vẻ mặt càng thêm nham hiểm:
“Vậy bây giờ anh có nên làm chuyện gì đó thú vị không?”
Thấy hắn càng ngày càng ghé sát lại, Tô San lập tức nhắm mắt, tay đưa ra đẩy vai hắn:
“Đừng, em nói sai rồi.”
Mắt cô nhắm chặt, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn mang theo vẻ hồi hộp lo lắng, cái miệng nhỏ đỏ bừng mím thật chặt. Không biết có phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-doi-mat-hang-ngay/2053754/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.