“Cô có muốn đi ra ngoài ăn khuya không?”
Nghe thấy anh ta nói vậy, Tô San không hề suy nghĩ gì uyển chuyển từ chối:
“Cám ơn, nhưng giờ tôi không đói bụng.”
“Sao cô lại có vẻ xa cách quá vậy?”
Sắc mặt Giang Dân không đổi, bình tĩnh chăm chú nhìn cô.
Tô San cũng không mời anh ta vào, chỉ siết chặt lại vạt áo khoác trên người, hơi hơi mỉm cười nói:
“Không phải là xa cách, là do tôi nhát gan, cảm giác bị người ta mắng chửi cũng không dễ chịu gì, nếu anh muốn thì để lúc nào ban ngày rồi đi.”
“Hơn nữa….”
Tô San đặt tay lên nắm đấm cửa, ánh mắt thản nhiên nhìn anh ta nói:
“Tôi đã có bạn trai.”
Nghe vậy, sắc mặt của Giang Dần khẽ biến đổi, im lặng trong chốc lát, nghiêm túc nhìn cô hỏi:
“Tạ Duyên?”
Đều là người trong giới, mấy chuyện kiểu thế này chỉ hơi nghe ngóng thì đều biết được, Tô San cũng không thấy kỳ lạ khi anh ta biết được chuyện này. Cô cũng không phủ nhận, hơn nữa còn cười cười không nói gì thêm.
Thấy vậy, Giang Dần thở dài một tiếng:
“Vậy tôi đi rủ Tống Nham đi ăn, cô ngủ sớm đi.”
Tô San cười cười, đến lúc hắn quay người đi thì liền đóng cửa lại.
Quay vào trong phòng, cô muốn gọi điện cho Hạ Hoa, hỏi anh ta đã qua tới Châu Phi hay chưa. Có điều gọi một lúc lâu vẫn không thấy không có tín hiệu, có thể hiểu được anh ta có lẽ đã tới nơi gặp Tạ duyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-doi-mat-hang-ngay/2053713/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.