“Tiếp theo mời hai cô gái lên gảy bài “Cao Sơn lưu thủy”, đội nào chọn sai, cả đội còn phải chịu hình phạt!”
“A!!!”
Đám người Viên Tranh cũng điên cuồng kêu lớn, Vương Trừng không nhịn được hỏi:
“Hình phạt là gì vậy?”
Đạo diễn: “Bí mật.”
“Ha ha ha, đội của cậu thua chắc rồi, Diệp Mông của chúng tôi đã từng học qua đàn tranh, người trong nghề nhìn là biết có biết đàn hay không!”
Chu Tuấn phía bên kia không kiêng nể cười nhạo tụi cô.
Nghe vậy, Tô San không khỏi nhìn qua Diệp Mông ở đối diện chỉ an tĩnh mỉm cười, khó trách cô không tìm được người biết đàn, nhìn có vẻ đã bị đội kia chọn được rồi.
Đạo diễn: “Được rồi, giờ xin mời người bên phía đội đỏ gảy đàn.”
Dứt lời, cô gái được bên đó chọn lập tức ngồi trước cây đàn tranh, tay mang theo móng tay giả, trên người mặt một bộ đồ cổ trang, tóc dài xõa vai, mặc dù khuôm mặt không tinh xảo như các nghệ sỹ nhưng lại có khí chất khiến người ta không thể bỏ qua.
Khi cô ấy nhấc tay lên, phát ra một đoạn nhạc thanh thoát, trong chốc lát, mọi người đều giật mình, chỉ có đội của Chu Tuấn đều hoan hô ầm ĩ lên.
Người ngoại đạo tất nhiên chỉ đứng nhìn cho vui, còn người trong nghề sẽ đứng nhìn cách đàn của cô ấy, tuy nhiên nếu nói ở thời của cô lúc trước, cô gái này cũng chỉ được coi là thường thường.
“Ui mẹ ơi!”
Nhìn thấy như vậy, Viên Tranh lập tức ảo não nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-doi-mat-hang-ngay/2053688/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.