🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tại biệt thự của Đông Phương Huyền Thương



- BĂNG LINH!



- Triệt! Hức...hức...



- Ngoan, không khóc, nói cho anh biết em có bị thương ở đâu không?



- Không...em không bị gì...hết, nhưng...hức...mà Huyền Thương, anh ấy...hức...



- Cậu ấy sẽ không sao đâu mà, em đừng lo lắng.



Thượng Quan Triệt đang ở quân khu thì Trần Minh gọi điện thoại đến báo là có chuyện xảy ra, anh bỏ hết mọi công việc mà chạy đến đây mới nghe Trần Minh kể rõ mọi chuyênn. Đến trước phòng bệnh trong nhà của Đông Phương Huyền Thương thì thấy em gái mình ngồi khóc nức nở. Cứ nghĩ cô còn bị thương đâu đó mà Trần Minh không biết nên lo lắng chạy tới hỏi mới biết hóa ra con bé không bị sao, lòng thoáng nhẹ nhõm nhưng nghĩ đến Huyền Thương còn đang trong trong phẫu thuật thì lại thấy lòng nặng nề, nếu cậu ấy mà có bị làm sao thì Băng Linh sẽ không ổn mất thôi, điều bây giờ người anh trai này có thể làm chỉ có thể là cho em gái mình một bờ vai dựa vào, để con bé có thể khóc một trận thôi. Từ nhỏ tới lớn số lần Băng Linh khóc điếm trên đầu ngón tay cũng còn dư, đặc biệt là từ 4 năm trước thì con bé đã không còn rơi lệ vì bất cứ nguyên nhân gì rồi, trừ những lúc quay phim thôi. Nhưng hôm nay chứng kiến con bé khóc như vậy, Thượng Quan Triệt anh mới nhận ra hóa ra nước mắt em gái mình lại nhiều đến vậy, ướt hết cái áo quân nhân của anh luôn rồi, có thể khóc nhiều đến

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-den-tu-nghin-nam-truoc/2382938/chuong-57.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ảnh Hậu Đến Từ Nghìn Năm Trước
Chương 57: Anh rất hạnh phúc
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.