"Thì thế nào, đó là lỗi của cô à? Chuyện cô ta bị bỏ đi khi còn bé, đó là lỗi của cô sao?" Vũ Minh Nhật không hài lòng nói. "Cô cảm thấy mình cần phải nhận sự thống hận của cô ta, hay là nên nhường hẳn thân phận của mình cho cô ta đi."
"Anh..." Lam Tiểu Nhã đôi mắt ươn ướt nhìn anh muốn nói gì đó, nhưng lời chưa ra khỏi miệng đã nuốt lại vào bụng. Cô cúi đầu không nói gì, rồi quay lưng đi thẳng.
Câu nói vừa rồi của Lâm Nhật Minh khiến cô tổn thương, cô cũng biết đau lòng vậy nhưng vì vốn lương thiện nên cô cũng không thể oán trách ai. Đặc biệt khi biết người chị em sinh đôi của mình đã bị vứt bỏ khổ sở như thế, cô làm sao mà không đau lòng chứ.
Trong khi cô có thể sống hạnh phúc với bố mẹ, với cái danh đại tiểu thư Lam gia không thiếu một thứ gì. Thì ngược lại, chị gái cô đã phải trải qua đau đớn mới có thể trưởng thành, cô cảm thấy bản thân mình đúng là có lỗi với chị.
Nhưng Lâm Nhật Minh nói cũng có phần đúng của anh, lỗi này thật sự không phải của cô.
"..."
Lam Tiểu Nhã chạy về phòng ngủ, cô chốt chặt cửa rồi ngồi bệch xuống đất, hai tay ôm lấy đầu gối, gục mặt mà nức nở. Giờ cô thật sự không biết làm sao, cô muốn quay về nhưng lại không có cách nào giải quyết mọi chuyện trong êm đềm.
Với tính cách của Tô Đàm Vân, Lam Tiểu Nhã biết rằng một khi cô xuất hiện ở Lam gia, thì cô ta nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-cua-toi-thich-duoc-nuong-chieu/453988/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.