Vũ Minh Nguyệt ngồi ở công viên rất lâu, cô ngẩn ngơ nhìn dòng người qua lại trên đường, tay đan vào nhau suy nghĩ gì đó. Gió chiều thổi đến từng cơn, làm cô cảm thấy có chút lạnh.
Bầu trời dần chuyển màu hoàng hôn dịu nhẹ, phố xá cũng đã lên đèn rực rỡ, trên đường lại càng huyên náo hơn.
Vũ Minh Nguyệt lấy điện thoại nhìn đồng hồ, hiện tại cũng đã không còn sớm, hôm nay xem ra cô không thể gặp bạn gấu lớn rồi. Đành vậy, dù sao cũng chỉ vô tình gặp nhau một lần, cô cũng chẳng có hi vọng gì sẽ thấy nhau lần nữa.
"Hừm, mình nên về nhà rồi!" Cô nhếch môi nhẹ nói, rồi cầm lấy túi xách đứng lên.
Nhưng ngay lúc này một hình dáng quen thuộc xuất hiện, là chú gấu lớn mà cô tìm mỏi mắt từ chiều đến giờ, cuối cùng người này cũng đến rồi.
Vẫn giống như lần trước, gấu lớn ở trước mặt cô không nói gì, trên tay là một que kẹo bông ngọt ngào với màu hồng đáng yêu. Lại đến tặng kẹo cho cô, mà không hề mở miệng nói với cô lời nào.
"Cuối cùng cũng gặp được cậu rồi, tôi còn tưởng hôm nay cậu không đến nữa!" Vũ Minh Nguyệt vừa trông thấy gấu lớn liền trở nên vui vẻ nói, cô cũng nhanh tay nhận lấy que kẹo bông từ tay gấu lớn.
Tâm trạng hôm nay không được tốt, Vũ Minh Nguyệt mở vỏ bọc kẹo rồi cho vào miệng nếm thử, quả nhiên đồ ngọt có thể khiến tâm trạng người ta tốt hơn. "Thật là ngon, cảm ơn cậu vì que kẹo bông này!"
Gấu lớn gật đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-cua-toi-thich-duoc-nuong-chieu/453969/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.