Bên này Vũ Minh Nhật đã lấy sẵn một bàn thức ăn, anh chọn toàn là món em gái thích. Anh biết mỗi khi cô không vui thì đồ ăn chính là chân ái, chỉ cần ăn ngon miệng cô sẽ cảm thấy vui vẻ.
"Đến rồi sao? Mau ngồi xuống đi, anh lấy cơm cho em rồi!"
"Vâng! Anh hai, hôm nay em đưa bạn đến ăn cơm cùng, sẽ không có vấn đề gì đúng không?" Vũ Minh Nguyệt nhìn anh mỉm cười, sau đó lại liếc nhìn Phó Tử Khanh.
Vũ Minh Nhật từ lúc hai người bước vào cũng đã chú ý đến hắn ta rồi, chỉ là anh muốn em gái nói trước thôi. Mặc dù cái tên này cũng làm anh chướng mắt nhưng hắn có thể làm em gái anh vui thì cũng tạm chấp nhận được.
Phó Tử Khanh nhìn Vũ Minh Nhật đột nhiên lại thấy ớn lạnh, hôm trước hắn còn ngạo mạn trước mặt anh, ai biết anh lại là anh trai của Vũ Minh Nguyệt chứ. Hắn không biết liệu anh có đồng ý không nữa, nghĩ đến đây làm hắn có chút lo.
"Ngồi đi, dù sao thì có thêm người ăn cùng sẽ vui hơn." Vũ Minh Nhật gật đầu, anh đồng ý cho hắn cùng ăn trưa.
"Đại ca, cảm ơn anh, vậy tôi không khách sáo!" Chỉ chờ có như thế, Phó Tử Khanh liền không cần mặt mũi mà ngồi xuống, hắn cầm lấy đũa bắt đầu gắp thức ăn.
Vũ Minh Nguyệt nhìn hắn tự nhiên liền cảm thấy có chút buồn cười, có ai như hắn không chứ, vừa gặp anh trai cô lần đầu đã cởi mở như vậy rồi.
"Em còn đứng đó làm gì, ngồi xuống ăn cơm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-cua-toi-thich-duoc-nuong-chieu/453944/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.