Âu Dương Tư Duệ đến nơi thì khuôn viên đã trống trơn, bên trên ghế ngồi chỉ còn lưu lại hộp cơm trưa mà Vũ Minh Nguyệt vừa để đó. Gió mùa thu nhè nhẹ từng cơn thổi đến, khiến mái tóc có hơi dài của anh khẽ đung đưa. 
Âu Dương Tư Duệ bộ dáng mệt mỏi ngồi xuống, anh cầm hộp cơm ở trên ghế lên, cẩn thận mở nó ra. Bên trong chính là công sức mà Vũ Minh Nguyệt đã bận cả buổi sáng để hoàn thành, có thịt lại có trứng, rau củ xào trông cũng vô cùng bắt mắt. 
Khoé môi Âu Dương Tư Duệ khẽ cong lên, anh cầm lấy đũa và bắt đầu cho thức ăn vào miệng, dù giờ này cơm canh đã nguội, nhưng cũng không ảnh hưởng đến hương vị, quả nhiên rất hợp khẩu vị của anh. 
"Reng." Chuông của trường vừa reo lên, thì ở đây Âu Dương Tư Duệ cũng đã ăn xong. Anh nhàn nhã đứng lên, đóng nắp hộp lại, rồi đi thẳng về phía lớp học. 
Chẳng biết anh đang nghĩ cái gì, vì vẻ ngoài của anh lúc nào cũng lạnh lùng và không cảm xúc như thế. 
... 
Thời điểm chuông của trường học kêu lên một lần nữa, thì cũng chính là giờ ra về của học sinh, mọi người bắt đầu từ các lớp học túa ra ngoài đi về cổng lớn của trường. 
Vũ Minh Nguyệt cũng không ngoại lệ, cô ôm lấy cặp sách đứng lên, tâm trạng lúc này có hơi tệ một chút. Chiều nay anh trai cô có công việc nên sẽ đi riêng, cô phải về cùng lái xe. 
Ngay khi cô vừa ủ rũ bước ra khỏi lớp học, thì đã có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-cua-toi-thich-duoc-nuong-chieu/453934/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.