Mới vừa ở Nam Vương thành phố còn mát mẻ thì ở nước M bây giờ không khí có lạnh hơn một chút, làm cả ba có hơi phát run. Vì ở khí hậu ôn đới đã quen, cho nên ở đây họ khó mà dễ chịu với cái lạnh này.
"Hắt xì!" Vũ Minh Nguyệt bị cơn gió lạnh thổi đến liền run rẩy, cô là một người không thể chịu được cái lạnh, cô đưa tay ôm lấy bản thân để giữ ấm.
Âu Dương Ninh Tâm bước nhanh đến rút khăn giấy trong túi ra đưa cho cô, sốt ruột hỏi. "Chị Minh Nguyệt, chị không sao chứ?"
"Chị không sao, chỉ là có hơi lạnh thôi!" Vũ Minh Nguyệt khịt mũi đáp, cô mỉm cười rồi nhận lấy khăn tay.
"Nếu chị không ổn thì phải nói với anh hai đấy, không được chịu đựng một mình đâu." Cô bé vẫn còn hơi lo lắng nói.
"Ừm, chị b..." Vũ Minh Nguyệt còn đang tính nói thêm thì Âu Dương Tư Duệ ở phía sau đột nhiên lấy áo khoác của mình choàng lên vai cô, khiến cho cô giật mình.
"Lần sau ra ngoài nhớ mang theo áo khoác, đừng mặc ít như vậy!" Anh nói, rồi xoa xoa đầu cô như một đứa trẻ.
"Vâng!" Vũ Minh Nguyệt nhỏ xíu trong chiếc áo của anh, cô thấp giọng nói nhỏ, tay lại đưa lên nắm chặt lấy vạt áo.
Âu Dương Tư Duệ khẽ liếc nhìn cô, rồi cũng vội vàng quay mặt sang nơi khác, đột nhiên anh lại thấy ngại ngùng không dám đối diện với cô.
Ở bên cạnh, Âu Dương Ninh Tâm nãy giờ đều âm thầm quan sát cử động và biểu cảm của hai người, như thế này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-cua-toi-thich-duoc-nuong-chieu/453924/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.