Trong thang máy, Phó Gia Hào nghiêng đầu nhìn Hình Dục, thoắt cái đã sáu bảy năm rồi không gặp, cô không thay đổi nhiều, hoặc nói cách khác thìlà, từ thời thiếu nữ cô đã luôn thể hiện trước mặt người khác một vẻ mặt bình tĩnh nhàn tản.
“Tiểu Dục, anh phải thừa nhận với em một chuyện, anh đã từng đọc trộm nhật ký của em.”
Hình Dục khẽ khựng người lại: “Em biết là có người đọc trộm, sợi tóc em kẹp trong đó biến mất. Thì ra là anh.”
Phó Giao Hào cúi mình xin lỗi, ngượng ngùng nói: “Rất xin lỗi em, lúc ấyanh thật sự rất yêu em, em cũng là người con gái đầu tiên mà anh nghiêmtúc theo đuổi, không nhận được tình cảm đáp lại của em anh rất đau khổ…anh cũng chỉ là đoán mò em có thói quen viết nhật ký, vì vậy đã… Xinlỗi.”
“Tại sao anh lại cho rằng em sẽ có thói quen viết nhật ký?”Hình Dục cười, nói: “Thôi, dù sao anh cũng đã không tiết lộ nội dungtrong đó với người khác. Điểm này em có thể khẳng định.”
Phó Gia Hào nhún nhún vai: “Không sai. Anh chẳng nói với bất kỳ ai cả, nhưng em đúng là cô gái tự tin tới đáng sợ, khiến tất cả bọn đàn ông con traiđều cảm thấy mình thất bại. Còn việc anh nghĩ đến nhật ký…” Anh ta điềmnhiên nói: “Thời gian ấy vì theo đuổi em, anh có tham gia một khóa họcvề tâm lý, trong sách có viết người không muốn thổ lộ tâm sự của mìnhcho người khác, đa phần đều biểu lộ tình cảm bằng con chữ. Cuộc đời mỗicon người ai cũng có một cách để giải tỏa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-han-anh-yeu-em/1280098/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.