["Chào bé yêu." Đầu dây bên kia ngay lập tức cợt nhả khi điện thoại chỉ vừa mới được kết nối.
"Chú."
"Chú nghe ba con nói rằng con đang giấu cục cưng của ổng ở New York ?" Lâm Hạo Hiên ngồi trước bàn làm việc trong thư phòng của mình, một chân vắt chéo lên chân còn lại, ngón tay từ tốn gõ từng nhịp từng nhịp lên mặt bàn, vẻ mặt thích thú của hắn trái ngược hẳn với dáng ngồi nghiêm túc kia.
"..." – Sắc mặt của Lâm Hạo ngay lập tức trầm xuống.
"Nào nào, đừng suy nghĩ quá nhiều, chú chỉ muốn giúp ba con trông nom hai đứa thôi mà." Lâm Hạo Hiên cười cười, giọng điệu như dỗ dành một đứa trẻ, "Ba con nhờ chú đó."
Lâm Hạo cười khẩy, "Làm như ba con chỉ vừa mới nói cho chú ấy nhỉ ?"
Ngay lập tức, đầu dây bên kia phát ra tiếng cười trầm thấp, "Thật là, cái gì cũng đoán ra được, đáng sợ như vậy làm gì chứ ? Đúng là ba con đã nói cho chú ngay sau khi con quậy tung cái bữa tiệc kia xong." Hắn điềm nhiên nói, "Chỉ là đến tận bây giờ chú mới lại nổi hứng muốn làm tròn trách nhiệm của một người chú, trông mấy đứa trẻ ấy mà."
Lâm Hạo chán ghét nói, "Chú trông con 5 năm còn chưa đủ ?"
Lâm Hạo Hiên tặc lưỡi một cái, "Nào có đủ, chú có thể dành cả đời này chỉ để trông con thôi đấy ~"
Lâm Hạo định dứt khoát tắt máy, nhưng cứ như hiểu rõ tính cách của anh, Lâm Hạo Hiên vội vội vàng vàng gào lên trong điện thoại, "NÀY !"
Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hai-that-tuyet-voi-nha/1165262/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.