Lâm Thiên ngồi trên đùi anh trai nhà mình mà mồ hôi không ngừng tuôn, đáng thương nói, "Anh hai... Xúc xích."
Lâm Hạo đưa tay xoa xoa lưng Lâm Thiên rồi theo đó trượt xuống dưới cái mông tròn tròn kia, anh nhíu mày bóp mạnh một cái, "Về nhà sẽ cho em ăn."
Lâm Thiên nghe như vậy tưởng Lâm Hạo không còn để ý nữa liền hưng phấn hẳn lên, lại không ngờ bị một lực đạo quay đầu mình về phía sau, gáy liền lập tức bị chế trụ, tiếp đó là một thứ ấm nóng mềm mại áp lên môi cậu.
Lâm Thiên ngạc nhiên trợn to mắt nhìn Lâm Hạo. Không nhìn thì thôi, nhìn rồi thật sự là giật thót tim.
Đôi mắt của Lâm Hạo chăm chú nhìn cậu, ánh mắt ngoài lạnh lẽo còn như ẩn như hiện một chút tức giận, ánh mắt kia dường như nhìn thấu tâm can để rồi bao trọn lấy cậu không cho cậu thoát ra.
Lâm Thiên hoàn toàn không biết, khi đôi mắt của cậu và đôi mắt của Lâm Hạo nhìn vào nhau, trái tim cậu đã mềm nhũn...
Không biết qua bao lâu, khi Lâm Thiên đã sắp không thở được, hai đôi môi đang không ngừng triền miên ấy mới tách nhau ra. Lâm Hạo trước khi rời khỏi đôi môi ngọt của Lâm Thiên, anh vẫn lưu luyến dây dưa với lưỡi của cậu, rồi dùng lực cắn mạnh vào bờ môi kia.
Lâm Thiên cảm giác thật sự không xong rồi, với cái môi sưng to như vậy, đến há miệng còn đau.
Ông đây làm sao nói được bây giờ?
(╯﹏╰)
Lâm Hạo cười thích thú nhìn em trai đang cố gắng mấp máy môi nói gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hai-that-tuyet-voi-nha/1165244/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.