Mạc Kỳ Dương thật may mắn là có bộ não chăm chỉ, không lăn ra ngủ suốt ngày như bộ não của Lâm Thiên. Mặc dù Lâm Thiên biết Nhạc Thiên Di là người xấu nhưng dù sao đứa trẻ này vẫn luôn được Lâm Hạo che chở, bảo vệ quá kĩ càng cho nên vẫn không biết được sự nguy hiểm của thế giới xung quanh. Mạc Kỳ Dương lại khác, đến độ tuổi này có thể nhận thức được rồi, hắn biết Nhạc Thiên Di sẽ không yên ổn mà cùng Lâm Thiên trực nhật, cô ta chắc chắn sẽ lại âm mưu làm hại Lâm Thiên.
Thân là trẻ con, sẽ không làm được gì. Vậy nên Mạc Kỳ Dương đành chạy đến lớp của Lâm Hạo. Mà trường này cũng không phải trường bình thường, thật sự rất rộng. Từ khu tiểu học chạy sang khu phổ thông cũng phải mất rất nhiều thời gian a! Bình thường toàn đi xe nhà, mặc dù khu tiểu học đã tan nhưng những khu khác vẫn là trong giờ học, tài xế chưa đến đón thì lấy đâu ra xe để đi đây!?
Cho nên Mạc Kỳ Dương chạy một đoạn lại nghỉ ngơi một đoạn, thực vất vả mới tới được lớp của Lâm Hạo. Mặc kệ hành lang có yên lặng cỡ nào, mặc kệ lớp học có ngoan ngoãn ra sao thì Mạc Kỳ Dương hắn ta cũng đã thở hồng hộc mà xông thẳng vào lớp người ta, lớn giọng quát:
"Lâm Hạo!!!"
Mọi người trong lớp học đồng loạt quay ra nhìn thủ phạm gây ra tiếng ồn vừa rồi thì chỉ thấy một đứa nhóc bộ dáng hiên ngang lẫm liệt đang hùng hổ gọi tên của đại thiếu gia Lâm gia.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hai-that-tuyet-voi-nha/1165229/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.