Thư ký bị nghẹn mặt đỏ rực, thế mà giám đốckhông nói lời nào. 
Tống Tiểu Bắc càng huênh hoang, từ trên xuống dưới liếc cô rồi ‘phì’ một tiếng, nói. 
“Thật khó coi, sao xứng làm thư ký của anh tôi!” 
“Tống Tiểu Bắc.” Giọng lạnh lùng của anh cậu chen vào. 
Tống Tiểu Bắc bĩu môi, không sợ chết trừng lại. 
“Có phải là cô ta không? Phải không? Ngày hôm qua ở chung với anh có phải là cô ta? Biết ngay mà! Thư ký cái gì chẳng phải thứ tốt!” 
Mặt thư ký trắng bệch. Trời đất làm chứng, cô không có dính líu gì với giám đốc hết á! Cho dù cô có muốn thì phải xem giám đốc người ta có chịu hay không… 
“Em mà làm rộn nữa thì cút về nhà!” Tống Tả Thịnh mặt âm trầm ngồi trên ghế, không thèm nhìn Tống Tiểu Bắc. 
Tống Tiểu Bắc càng thấy đáng ngờ, nhìn thư ký càng khó chịu. 
Tống thiếu gia hếch cằm, tay ngọc chỉ hướng cái ly của anh trai. 
“Cô, đi pha cốc trà sữa cho tôi!” 
Thư ký vội gật đầu, lấy lòng nhìn Tống Tiểu Bắc. 
“Không bằng tôi đổi cái cốc cho cậu?” 
Mặt Tống Tiểu Bắc lập tức trầm xuống, có vài phần giống anh cậu mặt lạnh như tiền. Thư ký hấp tấp cầm cốc đi ra, tới cửa thì cứng ngắc quay về. Chắc là cô gái này mới đi làm không lâu, khuôn mặt đỏ ứng nói. 
“Chỗ này không có trà sữa…có cần tôi pha cà phê cho cậu?” 
Tống Tiểu Bắckhông chịu, đi tới cạnh anh trai mè nheo. 
“Cô ấy muốn pha 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hai-om-mot-cai/3276939/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.