“Tống Tiểu Bắc, đón lấy!” 
Tống Tiểu Bắc quay đầu thấy có vật bay lạ xông hướng mình, giơ tay đón lấy, trợn mắt với Dương Lê. 
“Bà nội sao cứ mang thứ này? Trừng gà tui ăn là muốn ói ra, ôngkhông biết à?’ 
Rồi cậu tiện tay ném vào thùng rác. 
Dương Lê mái tóc ngắn, bộ dạng lưu manh không cho là đúng lắc lư trứng gà trong tay. 
“Gần đây mỗi sáng tui nhận được hai cái, cô gái này chắc là ham ăn, còn tặng trứng gà, tầm thường.” 
Tống Tiểu Bắc ngoáy lỗ tai, không thèm để ý đến cô. Dương Lê đi tới quàng vai Tống Tiểu Bắc, cô còn cao hơn cậu một chút, con gái cao một mét bảy tám rất hiếm thấy, quan trọng là cô không có dáng vẻ con gái, nhìn qua như là anh đẹp trai, có thể khiến con gái mê đến choáng váng. 
Dương Lê vỗ vai Tống Tiểu Bắc, nói. 
“Ông xem, cô gái mỗi ngày tặng tui trứng gà ở kia kìa.” 
Tống Tiểu Bắc theo ngón tay Dương Lê nhìn qua. Không xem không biết, nhìn liền giật mình. Bà nội! Đấy chẳng phải là hoa hậu học đường Lưu Thiến ư? 
“Ở đâu cua được vậy?” 
“Ê, cái gì mà cua? Ngườ ta ngay mặt theo đuổi tui nha! Hiểu chưa?” 
“Xì!” Tống Tiểu Bắc nhún vai. 
“Tui biết ông không phục, biết ông ghen tỵ, ghen rõ rành rành!” Dương Lê hất tóc mái, cười đến răng trắng sáng loáng làm đau mắt Tống Tiểu Bắc. 
“Ố, đã ra khỏi thất tình rồi?” 
Quả nhiên nhắc tới việc đó là Dương Lê trầm mặt xuống. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hai-om-mot-cai/3276937/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.