Thấy dì giúp việc định mang khây đồ ăn cô vội lên tiếng. “Dì, để cháu mang lên cho anh hai.”
Dì Lan cười vui vẻ. “Được được, vậy cháu giúp dì nhé.” Bà cũng không để ý lắm cách ăn mặt của Lạc Nhạn.
Vừa đi vừa lo lắng, trái tim ngay ngực trái cũng đập nhanh hơn. Cô đứng trước cửa thư phòng của anh một lúc, hít sâu mới đưa tay gõ cửa.
“Vào đi.”
Giọng nói trầm trầm của anh càng khiến trái tim thiếu nữ không ngừng đập rộn. Cô hít sâu thêm hai lần rồi mở cửa bước vào.
“Đồ ăn khuya ạ.” Lạc Nhạn đến trước bàn làm việc của anh rồi đặt khây đồ ăn lên đó.
Anh ừm một tiếng nâng mắt lên nhìn. Anh khựng vài giây, nhìn cô từ trên xuống dưới rất nhanh đã chuyển mắt đến khuôn mặt phấn nộn của cô.
“Em học theo cô ta đấy à?”
“Hả?” Cô mù mờ về câu hỏi của anh.
Lạc Dịch nhếch miệng dừng tay trên máy tính, anh dựa lưng vào ghế xoay lại ngắm cô.
“Ăn mặc thế này…”
“Đêm đến về phòng em đều mặc vậy cho thoải mái mà, chẳng qua anh hiếm khi thấy thôi.” Tự nhiên cô thấy hình như mình thất bại rồi. Anh còn rất thoải mái mà trêu chọc cô mà, nào có bộ dáng bị sắc mê hoặc chứ.
Lạc Dịch gật đầu. “Lần sau ra khỏi phòng thì choàng thêm áo khoác, kẻo lại bị cảm lạnh.”
Cô ỉu xìu cúi đầu đáp. “Em biết rồi. Vậy em về phòng đây.” Haizz chỉ biết thở dài trong lòng.
“Lại đây.”
Còn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hai-nhe-chut/2610116/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.