Hiện tại đã hai giờ chiều, Lạc Nhạn bước đi hơi khó khăn vì nơi đó vừa rát vừa đau, hai chân cô cũng hơi mỏi.
“Anh bế.” Lạc Dịch nhếch miệng khom người bế cô xuống dưới tầng.
Vì dì Liên có việc nên xin nghỉ hai ngày, hiện tại trong biệt thự chỉ còn anh và cô nên cả hai vô cùng thoải mái và tự do.
Đặt cô ngồi tại bàn ăn, anh nói: “Anh hâm lại há cảo nhé.”
“Vâng ạ.”
Lúc trở lại Lạc Dịch cầm theo lọ thuốc mở trị thương.
“Anh bôi thuốc cho.”
Lạc Nhạn rất tự nhiên nhìn anh cười rồi tự mình cởi quần lót ra vứt xuống dưới.
Lạc Dịch nuốt nước miệng ngồi xổm xuống. “Mở chân ra nào.”
Cô dạ nâng hai chân vòng qua cổ anh luôn. Váy đã vén lên cao, toàn bộ nơi rừng rậm của cô lộ ra ngoài ngay trước mắt anh.
Lạc Dịch nhếch miệng đưa hai ngón tay tách cánh hoa của cô ra xem xét. Nó vừa đỏ hồng cũng hơi xưng, nhìn nó đóng rồi mở như gọi mời cự vật của anh lắp đầy.
Cổ họng anh khô khốc, phía dưới cũng phản ứng cứng lên rồi.
Lạc Nhạn thừa hiểu hai chân càng siết chặt cổ anh hơn.
Cuối cùng Lạc Dịch đặt lọ thuốc qua một bên mặc kệ cô đau hay không ôm eo cô, cúi đầu lè lưỡi ra liếm lấy nơi ướt át của cô.
“ưm..” Hai tay Lạc Nhạn chống hai bên để giữ thăng bằng, cô hưng phấn rên rỉ vô cùng kiều mị.
Lạc Dịch đã động tình, anh không kiềm chế mà hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hai-nhe-chut/2610093/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.