Trong khoảng thời gian này Lạc Nhạn đã nghe rất nhiều tin từ Đoạn gia và Lạc Dịch. May mắn thân phận của cô không bị lộ tẩy nếu không cô đã không yên bình mà ngồi ở trường học thế này. Đang thẩn thờ suy nghĩ thì điện thoại rung lên. Cô nhìn thoáng qua. Là Đường Sinh Quan.
“Alo.”
“Em đang ở đâu?”
Cô đáp: “Ở thư viện ạ.”
“Xuống dưới cổng trường đi. Bọn anh đang đợi dưới này rồi. Đưa em đi xả stress nào.” Đường Sinh Quan ngồi trong xe vô cùng hào hứng, anh tin cô không từ chối. Tại sao ư? Vì trực giác cho anh biết vậy.
Và cuối cùng anh đã đúng.
Lạc Nhạn đồng ý. Cô đúng là hơi ngột ngạt và tù túng. Đi thư giản một chút chắc sẽ tốt hơn.
Lạc Nhạn không về phòng thay đồ mà đi thẳng ra cổng trường. Nhìn thấy hai chiếc xe quen thuộc là đoán được của ai.
Đường Sinh Quan vừa thấy cô đã hạ cửa xe xuống. “Lên xe nào.”
Lạc Nhạn mỉm cười gật đầu rồi nhanh chóng lên xe, cô nghĩ đứng lâu ở đây sẽ bị nhiều người dòm ngó, nói năng linh tinh thì không hay.
“Đi ăn trước nha. Sau đó dẫn em đến Bar quẩy.”
“Được, tùy các anh. Cứ như mọi lần đi, em cũng không rành mấy khoản đi chơi.” Mấy lần trước đi cùng ba người họ đều là cô im lặng theo sau, chứ hỏi cô muốn đi chơi đâu cô cũng bó tay. Từ nhỏ đến lớn cô nào đi đâu nhiều, trước đây có Lưu Ly thì chủ yếu đi ăn vặt với đi mua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hai-nhe-chut/2610077/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.