Trời chiều thu lại những ánh sáng cuối ngày, dần dần biến mất xuống ở ngọn núi đằng xa ở phía tây.
Du Lăng Thần mở cốp xe sau ra, lấy mấy túi rau dưa ở bên trong ra, “Tiểu Nhạc, em đi mở cửa đi”.
Dư Tư Nhạc đi trước, vừa bước vào biệt thự, một nhóm người chen chúc vây quanh.
“Tổng giám đốc Du, Du tiểu thư, hai người đã trở lại”.
Vài người đàn ông trung niên trang phục tinh xảo, khuôn mặt mỉm cười. Sau lưng bọn họ còn có vài thiếu niên mười bảy mười tám tuổi.
Hẳn nào cô nhìn khá quen, kia không phải là đám người đêm đó sao?”.
Tưởng Oánh Oánh?... ....
Dư Tư Nhạc nhìn thấy có người đang trốn tránh cô, đám người kia đến nhà cô làm gì?
“Tổng giám đốc Lưu, tổng giám đốc Tưởng…. Mọi người chờ lâu rồi sao?”. Du Lăng Thần vừa trả lời bọn họ, vừa đi vào nhà, “Vừa rồi tôi đi siêu thị với Tiểu Nhạc, không ngờ mọi người lại đến, nếu không tôi nhất định sẽ về sớm”.
Lúc Du Lăng Thần nói chuyện, mặt không chút thay đổi. Trong miệng nói lời khách sáo, nhưng không có chút nhiệt độ nào.
Mấy ông tổng giám đốc oán giận trong lòng, nói lời này thúi lắm! Hai ngày nay là ai trốn tránh bọn họ? Ngày ngày bọn họ đều gọi điện hỏi thư ký Tôn xem Du Lăng Thần đi đâu, phí tiền điện thoại di động tốn không ít vậy mà thư ký Tôn không nói câu nào.
Bọn họ làm cái này không phải vì một lời bỏ qua của Du Lăng Thần sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hai-boss-dung-nghich-lua/1922616/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.