" Xuống thôi." Triệu Trác Thẩm vẫn đứng tựa lưng ở cửa nhìn bóng dáng tĩnh lặng bên ngoài, năm nay anh nhìn thấy cô như một con người khác. Nếu trước đây đã khó tiếp cận thì hiện tại đến cả cơ hội cũng khó. Anh không chờ cô đáp lại hay xuống cùng mà đi trước.
Những bước chân của người đàn ông cũng không có phương hướng chủ định, nghĩ đến hành động ban nãy của Hạ Bách lòng anh lại bất an. Năm đó, con người đó hẳn đã ôm hận anh. Nghĩ lại anh mới thấy, bản thân muốn đối tốt với cô gái đó như thế nhưng rồi vì cá nhân mà trút hết nỗi lòng lên cô rồi rời đi. Anh nhớ cô đã gọi tên mình, chỉ không nhớ vì sao bước chân đó lại không dừng lại.
Hành động với lời nói kệch cỡm phát ra từ miệng người thiếu nữ, từng chữ đều mang sự căm ghét. Nhưng đến cuối cùng vì một câu giới thiệu của Trần Lục Bắc lại khựng lại, cô rõ ràng bị tổn thương đến mức không biết phải làm sao để phản kháng. Còn người xung quanh vì cô lại làm những điều cô không muốn, anh cũng muốn hiểu sao muốn tốt cho nhau lại khiến họ trái ngược như thế?
Chỉ sợ một ngày đến cả hạnh phúc cô muốn tìm cũng đánh ngược lại. Lúc đó, thử hỏi còn gì để có bản lĩnh đi tiếp?
Ở bên dưới bữa tiệc có thể thấy bóng cô trên ban công với điếu thuốc, rất lâu mới rời khỏi vị trí đó. Trước đây, khi mới xin làm việc chỗ Trần Mặc Cảnh anh đã từng nhìn thấy ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ha-tram-luan/3027287/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.