Sang tuần, trời bắt đầu kéo gió lạnh về rõ ràng. Hạ Bách cuối cùng bỏ dở việc học đi tìm hiểu về kinh doanh rồi chụp ảnh cho vài hãng để kiếm thu nhập. Tài khoản chính cuối cùng Trần Mặc Cảnh cũng khóa, ông chỉ thuê cho cô một căn hộ nhỏ tháng đầu tiên rồi còn lại sẽ không giúp đỡ gì nữa. Nếu một mình cô tự lo được trong năm tháng, tự bảo vệ, nuôi sống được bản thân thì ông sẽ xem xét việc bàn giao chút việc tại công ty.
Ngày đầu vẫn vô cùng thoải mái, không gian căn nhà không quá nhỏ, cũng có phần cũ kĩ nhưng để sinh hoạt cho một người với giá cả này thì khá hợp lí. Giường ngủ không còn êm ái như mọi năm, buổi trưa hôm ấy cô nằm trên chiếc đệm cứng nhắc, giường chỉ thoảng lại mùi gỗ cũ. Tủ quần áo cũng có mọt, chẳng hề chắc chắn hào nhoáng như trước đây. Nhìn qua thì chỉ như sinh viên bình thường, sinh hoạt cũng gói gọn trong 100$. Đến chiều thì cũng phải tự khắc ra ngân hàng để đổi qua nhân dân tệ, rồi cũng xem xét chi tiêu trong một tháng.
Gần sang chiều thì Trần Lục Bắc ghé thăm còn đem theo một balo to sau lưng, chưa nói câu gì anh đã nói sẽ ở đây hết tối.
Cứ thế đến tối Hạ Bách mới về nhưng gần như tâm trạng không tốt lắm nên cũng chả cơm nước gì mà chui vào phòng.
Phía ngoài kia đồng tiền khó dâng vào túi hơn tưởng tượng nhiều, cả một bữa chiều vật lộn với bao nhiêu nơi cũng không kiếm được một công việc ổn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ha-tram-luan/109387/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.