Sau khi từ khu quân sự trở về, cô vẫn tiếp tục làm ở chỗ cũ. Nhưng không gặp lại hắn lần nào. Dù đã tự quyết định sẽ quên đi hắn nhưng trong lòng vẫn thầm ngóng trông bóng hình ấy.
Cô nghĩ có lẽ hắn vẫn chưa xong việc ở khu quân sự nên không có thời gian.
Năm học cuối cùng cũng trôi qua, cô sắp trở thành sinh viên năm 4. Chuẩn bị rời khỏi ghế nhà trường.
Hôm nay cô đã chính thức bước vào kỳ nghỉ đông nên đến quán làm việc khá sớm. Tuyết bắt đầu rơi trên đoạn đường từ nhà đến chỗ làm. Cô cảm khái ngắm nhìn hoa tuyết nhẹ nhàng đậu trên vai.
Đang mải mê tận hưởng cảm giác tự do giữa tuyết trời trắng xóa thì bên cạnh xuất hiện thêm cục bông nhỏ đáng yêu. Là con gái hắn. Lâu lắm rồi cô không gặp cô bé nhưng cảm giác thân thuộc này khiến cô không cách nào lý giải được.
- Bảo bối, sao em lại ở đây? Ba em đâu?
Cô nhìn quanh.
- Ba em ở bên kia ạ.
Cô nhìn theo hướng tay cô bé chỉ, nhìn thấy hắn đang sóng bước cùng một người phụ nữ. Người phụ nữ này có vẻ ngoài vô cùng cuốn hút, tóc xõa hai bên vai rất quyến rũ. Cô cảm thấy chóp mũi cay cay.
Cô xoa đầu tiểu bảo bối rồi mỉm cười định trốn đi nhưng đã sớm bị hắn phát hiện.
- Băng, cùng đến quán đi.
Hắn nói với người bên cạnh rồi tiến về phía cô. Cô xoay người, khoé mắt có chút hoe đỏ cúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-em-va-chung-ta/2891910/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.