Cho dù trên đầu vẫn lẩm nhẩm đau, nhưng Hách Tịnh lại hận không thể đánh lại Quý Nguyệt một cái, đánh cho cô ấy ngất đi thôi. Đây là những quan hệ hỗn loạn gì đây, cô thật sự không muốn đối mặt.
Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, cô muốn làm đà điểu, có người lại không cho, thanh âm sang sảng của Quý Nguyệt vang vọng khắp tám tầng lầu nhà trọ: "Đan Nhĩ Tín, chị là chị của em,em lại không giúp chị? Chị gọi em tới đây làm gì hả? Em lại chỉ biết che chở cho con tiểu****kia!"
Đan Nhĩ Tín hơi buông Hách Tịnh ra, những vẫn ôm cô vào trong ngực, nhếch môi, lạnh lùng nhìn Quý Nguyệt: "Em biết tâm tình chị không tốt, nhưng điều này không thể là lí do để chị mắng chửi người lung tung, lần đầu em tha thứ cho chị, đừng để lần sau em còn nghe được chị nói những lời như thế nữa."
Quý Nguyệt cứng họng, hung hăng trừng mắt liếc Hách Tịnh một cái, sau đó không để ý tới bọn họ nữa mà nhìn về phía Vu Tĩnh Hàm, thấy cô được cha con nhà họ Vu kéo ra phía sau che chở, một khuôn mặt trắng bệch bi thương nhưng cũng không che dấu được vẻ kiều diễm của tuổi trẻ, nghĩ đến chính mình với Quách Hải Lượng là thanh mai trúc mã, đã yêu nhau được nhiều năm, tuổi thanh xuân đã bất tri bất giác trôi qua từ sớm, nhịn không được đau buồn.
"Chị Quý Nguyệt, thật ra..." Thật ra Vu Tĩnh Hàm cũng không phải thật sự muốn làm người thứ ba, cô ngay cả tên thật của người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-em-thu-tuc/3264216/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.