🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đảo mắt đã là cuối mùa thu, không khí lành lạnh, rất trong lành. Vườn trường ngày xưa xanh tươi sức sống nhưng giờ trông thật quạnh quẽ cô đơn.



Tô Tiểu Lai ngồi ở trong thư viện, ngừng viết, nhìn cảnh lá bay bay, bên ngoài là tiếng gió thổi viu viu, trong lòng cũng tự nhiên cảm thấy cô đơn lạnh lẽo.



Đã bao nhiêu ngày rồi cô chưa thấy được nụ cười tươi như nắng của anh, đã bao nhiêu ngày rồi cô chưa được nghe giọng điệu yêu chiều của anh với cô, đã bao lâu rồi cô chưa được nhận sự chăm sóc của anh, đã bao lâu rồi? Hình như cũng lâu lắm…lâu đến nỗi cô cũng không nhớ rõ nữa….



Thực ra mới chỉ có 20 ngày ngắn ngủn, nhưng cô cảm giác tựa như vừa trải qua cả trăm thế kỷ lạnh lẽo không anh.



Trong khoảng thời gian này, cô mỗi ngày đều dậy lúc 7g, sau đó đi xe bus đến trường, rồi lại vùi mình ở thư viện, đắm chìm trong sách vở, học một lèo đến tối thì xuống căn tin ăn cơm, xong rồi thì về nhà. Cuộc sống của cô giờ chỉ là một vòng tròn khép kín, cô cố gắng để không nghĩ đến anh, không nghĩ đến chuyện anh đang giận cô….



Đúng vậy, Thiếu Phàm chưa tha thứ cho cô.



Buổi tối ngày hôm đó, sau khi ăn xong, anh kêu cô đến thư phòng. Anh trầm ngâm đầy nghiêm túc, dường như anh đã đắn đo nghĩ suy lắm mới đưa ra quyết định này : “Từ giờ trở đi, em không còn là vị hôn thê của anh nữa. Thực ra thì việc vợ chưa

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-em-sai-roi/1863868/chuong-42.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Anh, Em Sai Rồi
Chương 42: Nhận ra…
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.