Lại nói, từ ngày anh và cô ngủ chung tới nay, Tô Tiểu Lai phát hiện rằng tâm trạng của anh càng ngày càng tốt, mặt mày lúc nào cũng phơi phới hớn hở tựa gió xuân, nụ cười ấm áp như ánh mặt trời, thật là cả con người cứ như vừa được cải cách, đang ở trong mùa xuân tươi đẹp vậy. Mấy ngày hôm nay, cô yêu cầu bất cứ cái gì anh đều sẵn sàng đáp ứng. Quả thực anh của ngày hôm nay với anh của những ngày trước là hai người-hoàn-toàn-khác-nhau đó. Đây là một ví dụ điển hình: Ngày hôm đó, khi anh tan tầm trở về nhà….
Cô nói: “Anh à, em không muốn đi học chính trị nữa đâu” Thực ra cô biết xin xỏ thế nào thì anh cũng không đồng ý, thế nhưng không thể ngờ rằng anh trả lời rất nhẹ nhàng: “Ừ”
Tô Tiểu Lai ngẩn người ra, mất hồn! Nghi ngờ chính mình tai ù nghe nhầm, cô nói lại một lần nữa: “Anh! Em Nói Là Em Không Muốn Đi Học Chính Trị Nữa!!!”
Anh nhẹ nhàng cười: “Ừ, Ở Nhà Tự Học Cũng Như Nhau Thôi Mà!”
Tô Tiểu Lai hóa đá.
Tuy nhiên, điều làm cô kinh ngạc nhất là mỗi buổi sáng tỉnh dậy, cô đều được phục vụ một bữa sáng ngon lành. Thực sự là “thụ sủng nhược kinh” đó, trước kia đừng mơ mà được như thế này! Cái việc chuẩn bị bữa sáng này không phải là nhiệm vụ của cô sao? Còn nữa, buổi tối, anh cũng không sai cô làm việc này nọ ,bắt cô chạy lăng quăng khắp nhà nữa. Nếu như trước kia, nhà mà có cái gì bừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-em-sai-roi/1863860/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.