Ra khỏi toilet, rẽ phải chợt nghe thấy một giọng đàn ông không cao không thấp ở đằng sau, “Em gái Tiểu Lai, đã lâu không gặp rồi.”
Tô Tiểu Lai quay đầu nhìn về phía phát ra giọng nói, chỉ thấy một bóng dáng cao lớn miễn cưỡng tựa vào trên tường, hai tay đút túi quần, đôi mắt sáng ngời, khuôn mặt đẹp đẽ, góc cạnh rõ ràng, khóe miệng nhếch lên cười tựa như không.
Tô Tiểu Lai rất kinh ngạc, sao anh ta lại ở đây? Lại còn gặp nhau ở cửa toilet nữa =____=
“Sao thế em gái Tiểu Lai? Mới một tháng không gặp mà đã không nhận ra anh sao?” Anh ta nhíu mày, từ từ đi về phía cô.
“Ha ha, sao có chuyện như thế được? Tiểu Thần Thần…” Tô Tiểu Lai mặt mày vui vẻ hớn hở.
Mỗi lần Tô Tiểu Lai gọi “Tiểu Thần Thần” như thế, Dịch Xuyên Thần đều tức chết, nhẫn nhục chịu đựng ý nghĩ muốn đánh chết Tiểu Lai. Đường đường là một người đàn ông chân chính, thế mà anh bị cô gọi cái tên này, nghe cứ như anh là gay vậy đó.
“Không được gọi anh là Tiểu Thần Thần nữa!! Gọi “anh Dịch”, “anh Xuyên” hoặc là “anh Thần” mau! » Nửa câu đầu giọng điệu rất nghiêm túc, nhưng nửa câu sau lại mang giọng điệu khẽ đùa vui.
Tô Tiểu lai trong lòng rét run, đầy khinh bỉ. Gọi “anh” đã chịu không nổi, lại còn “anh Dịch” ~ “anh Thần ~” “anh Xuyên ~” nữa, ều, còn lâu!!!
Cô không muốn dùng dằng nữa, vẫn còn “chú Bác Sĩ” đáng kính đang chờ cô giải quyết ở đằng kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-em-sai-roi/1863852/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.