Khi Tô Tiểu Lai về ký túc xá trời hãy còn sớm, con nhóc Lâm Vi Vi đang say mê nhảy điệu dance trên máy tính, Từ Tố ở ban công phơi quần áo, Lí Ly không có ở đây, chắc là lại đi hẹn hò với trai rồi. Lâm Vi Vi vừa mới nhảy xong, liền nói một cách hưng phấn: “Lại thắng rồi, Tiểu Lai, trò chơi này đổi mới rồi, tăng thêm không ít trang phục, mau tới đây chơi cùng tớ đi.” Trò chơi này cả Lâm Vi Vi và Tô Tiểu Lai đều thích, cả hai thường nhảy trong cùng một phòng. Nếu trước đây Tô Tiểu Lai nghe được trò chơi có đổi mới thì chắc chắn sẽ rất hưng phấn, đáng tiếc hôm nay không thể.
╥﹏╥
“Không có hứng thú, cậu chơi một mình đi, tớ đang tu tâm dưỡng tính.” Tô Tiểu Lai ủ rũ, đặt mông ngồi xuống ghế.
“Tu tâm gì chứ, đáng ra phải tu tâm từ sớm, nói cho cậu biết, giờ quay đầu là biển đấy, muộn rồi.”
“Đúng là trễ rồi, tớ biết tớ sai rồi.” Tô Tiểu Lai nhớ đến bản kiểm điểm, nhớ đến tiền sinh hoạt tháng này, tính ra thì còn đến mười ngày mới hết tháng, làm sao mà sống đây.
“Tiểu Lai à, đừng hối tiếc nữa, chồng cậu đang đợi kìa, vừa hỏi tớ sao vẫn chưa thấy cậu vào game.” Lâm Vi Vi nhắc đến người chồng mà Tô Tiểu Lai kết hôn trong game kia.
“Nói cho hắn ta biết, tớ chết rồi, đốt vàng mã cho tớ.” Tô Tiểu Lai sầu não.
Lâm Vi Vi quyết định không để ý đến cô ấy nữa, tiếp tục chơi game.
“Ồ, đến nhà anh trai, lại bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-em-sai-roi/123482/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.