Đã hơn ba giờ, nhưng tôi vẫn không ngủ được. Tôi cứ nghĩ mãi đến những lời của Kha.
“Anh Hai chưa ngủ à?”
Thảo mở cửa thò đầu vào phòng tôi.
“Ngủ không được.” – tôi nói
Thảo ngồi chỗ giường tôi khi tôi vẫn đang nằm.
“Vậy giờ Hai định thức đến sáng à?”
“Không biết, khi nào muốn thì ngủ thôi!”
“Em nằm đây nói chuyện với Hai cho vui nha.”
Tôi không trả lời mà nằm sát người lại, để gối sang một bên cho Thảo. Thảo nằm cạnh tôi.
Hai anh em nói dăm ba câu, cô nàng đã ngủ thiếp đi.
Tôi đang ngồi check mail.
“Em đến sớm quá vậy?”
Kha gọi tôi là em xưng anh kể từ đêm hôm đó. Tôi ban đầu cũng khó chịu, nhưng rồi cũng quen và chẳng để ý đến. Tôi vẫn gọi Kha là anh xưng tôi.
“Em uống cà phê nhé, anh mua lên cho.”
“Cảm ơn anh, tôi uống rồi.”
“Vậy em ăn gì chưa?”
“Tôi ăn rồi.”
Kha không nói gì mà về phòng. Tôi mang báo cáo đến phòng Kha. Cửa phòng khép hờ. Kha đang có điện thoại.
“Tôi xin lỗi, tôi sẽ cố gắng ở lần sau.”
Đầu dây bên kia nói rất to
“..Tôi đã hẹn ông ta vào tối thứ sáu này….”
Kha biến sắc.
“Ông nói sao, ông ta không muốn đi à?”
….
“Tôi biết hợp đồng này rất có giá trị với công ty, tôi sẽ điện thoại và thuyết phục ông ta lần nữa. Tôi thành thật xin lỗi ông, hôm đó tôi thấy không khỏe nên đã dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-em-re/2398209/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.