Với sự cố lần trước, Lý Văn Hiên luôn đề phòng Thượng Quan Vân, đồng thời cũng phái hai người âm thầm bảo vệ Bạch Tuấn Nam. Lần này vất vả biết bao mới có được cậu trong tay, dù thế nào hắn cũng không để đánh mất Bạch Tuấn Nam nữa.
Nhà cũ của Lý gia.
Lý ba cầm tờ báo ngồi trên sofa, nhìn cái tít giật gân trên mặt báo chính là con trai của mình và Bạch Tuấn Nam bị mình đuổi đi năm ấy, nhất thời tóc bạc trên đầu càng thêm nhiều. Cuối cùng cũng không thể thay đổi được, bỏ đi bỏ đi, mình cũng già rồi, xã hội bây giờ là xã hội của tuổi trẻ.
Lý mẹ ở phòng bếp đang bê cái chén nhìn thấy bạn già ngồi trên sofa với vẻ mặt phiền muộn, lo lắng hỏi: "Ông sao vậy?"
"Cuối cùng cũng không thay đổi được!" Nói xong còn đặt tờ báo để trước mặt của Lý mẹ.
Lý mẹ tò mò đặt chén đồ ăn trên bàn, lau tay vào tạp dề rồi cầm tờ báo ở trên bàn, thấy đứa nhỏ trên mặt báo, liền rơi nước mắt. Đứa nhỏ kia cao và gầy hơn lúc trước, không biết sau khi rời đi, hai mẹ con sống một mình như thế nào. Nghĩ đến đây, Lý mẹ vội vàng gọi điện cho con trai của mình.
Lý Văn Hiên và Bạch Tuấn Nam hiện giờ đang ở trong phòng làm việc ăn cơm hộp, lúc này nghe được di động vang lên, liền liếc mắt nhìn màn hình rồi cầm di động lên nghe: "Alo?"
"Con trai, Bạch Tuấn Nam đang ở chung với con?"
Nghe nói như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-em-muon-ngu-voi-anh/3258627/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.