Lục Nhân vô tình quên mất lời nói ngày hôm qua của mình. Hại người nào đó mong ngóng từ sáng mà vẫn chưa thấy cô đâu.
- Anh hai, anh làm gì mà thất thần ra đó vậy. Khách gọi một ly trà sữa bạc hà kìa. - Sở Yên bưng khay đặt lên bàn, có lòng tốt nhắc nhở anh trai đang đứng nhìn cái máy tính tiền đến ngây người.
Sở Hoàng giật mình nhìn cô bé. Nhanh chóng che giấu cảm xúc của mình mà quay đi làm trà sữa.
- Anh hai, hôm qua ai gọi anh vậy? - Sở Yên bắt đâu lộ ra tính bát quái của mình, cô bé chống cằm hứng thú nhìn anh.
- Sở Yên!! - Anh nghiêm giọng.
Sở Yên bĩu môi, anh cô có quy định trong giờ làm việc không được nói chuyện riêng.
- Xì, ngày mai là em được đến trường mới nhập học rồi. Chẳng còn ai giúp anh được nữa đâu. Anh mà không trân trọng em là sẽ hối hận đấy!!
Sở Yên năm nay học lớp 9. Bố mẹ Sở ly hôn lúc hai người còn rất nhỏ. Bố Sở mang theo Sở Hoàng lên thành phố làm việc, để lại mẹ cùng Sở Yên ở dưới quê nhà.
Tuy nói xa cách lâu sẽ phai nhạt tình cảm. Nhưng dường như hai anh em không hề cảm thấy có khoảng cách giữa hai người. Dù cho Sở Hoàng có lạnh lùng, ít nói thế nào đi nữa thì vẫn có một Sở Yên lanh lợi ở bên cạnh ríu rít suốt ngày.
Mẹ Sở sau đó cũng quyết định đi thêm bước nữa. Sở Yên nói không thích ở cùng dượng cho nên mới lên thành phố. Ba Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-em-muon-mua-tra-sua/49219/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.