Lục Nhân đứng trước trụ sở của tập đoàn Lục thị. Lâu rồi không tới, hình như ông bố của cô lại xây to thêm một nhà rồi.
Vì hôm nay Lục Nhân chỉ bị hiệu trưởng gọi lên gặp phụ huynh cho nên cô cũng không có mặc đồng phục. Trên người là áo phông cùng quần thể thao thoải mái mà thôi. Nhìn qua thì không có vẻ gì là sang trọng nhưng ai có hiểu biết cũng đều có thể nhận ra, bộ quần áo trên người cô có thể nuôi sống một gia đình trong một tháng.
Lục Nhân điềm nhiên bước vào công ty. Cô rất ít khi tới đây cho nên số người nhận ra cô đã ít nay còn ít đến thảm thương. Đại công chúa của Lục thị từ trước đến nay luôn được bao bọc rất kĩ, không có mấy người biết được khuôn mặt thật của cô. Chính vì vậy cho nên Lục Nhân đi vào công ty đã khiến bao nhiêu ánh mắt kì lạ chiếu tới.
- Cô bé này là ai a. Trông xinh đẹp như vậy.
- Có khi nào là con gái của ai không?
- Công ty chúng ta có người có con gái lớn thế này cơ à?
Lục Nhân chỉ mỉm cười không nói gì. Có con gái lớn như cô chắc chắn là phải già lắm rồi đúng không? Hì hì, bố cô cũng hơn năm mươi rồi đấy chứ. Nhưng vẫn đẹp trai lắm mà.
Cô tự nhiên bấm thang máy dành riêng cho tổng giám đốc. Chị lễ tân đứng gần đó thấy vậy thì nghĩ là cô mới đến lần đầu nên không biết. Thang máy này chỉ có cán bộ cấp cao mới được sử dụng thôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-em-muon-mua-tra-sua/49216/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.