Cô đi tới bàn học của anh rồi ngồi xuống. Nhìn thẳng lên đó là cửa sổ,có thể nhìn thấy phòng của cô kế bên :"Ngồi ở đây có thể thấy được phòng của tớ luôn này"
-"Ừm, giờ bọn mình học được chưa"
-"Hừm, cậu có thể nhờ bác gái pha cho tớ một ít sữa nóng được không"
Anh nhìn cô mà cười :"Lớn rồi bẫn uống sữa sao"
Cô bối rối nhìn anh :" Khôn..không phải...chỉ là lúc học tớ cần sữa để tiếp thêm năng lượng thôi"
Cô nói xong câu đó, khuôn mặt liền ủ rủ cuối gục xuống ra vẻ bị hại. Anh thấy cô như vậy, anh siêu lòng biết bao:" Được rồi, cậu đợi tớ"
Bóng lưng của Lục Miên càng ngày càng khuất đi sau khi rời khỏi cánh cửa phòng. Anh đi xuống lầu nhanh chóng kêu mẹ pha ly sữa nóng cho Thanh Ngọc
Mẹ anh nhìn anh mà nói :" Con quan tâm con bé vậy, thế nó nhận ra chưa?"
-"Rồi mẹ"
-"Vậy tốt quá rồi, để mẹ đi pha sữa cho con dâu tương lai đã"
-"Con biết rồi"
Cô hiện giờ đang ở trên phòng bậc máy tính lên để tải phần mềm python, trong lúc tải cô đi dạo kệ sách của anh. Cô cầm đọc những quyển sách nói về học tập, xem ra Lục Miên cũng đang cố gắng học để đậu kì thi tốt nghiệp đây mà. Đọc xong những quyển bên dưới bỗng cô thấy có quyển sách trên cao nhón lên lấy nhưng hai ba lần nhón lên cũng không lấy được. Cô lấy ghế bắt lên đứng thì vẫn không cao lên được bao nhiêu vừa lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-em-khong-tiec-em-tiec-thanh-xuan/2711915/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.