Thế là cô phải đành đi lên lầu 2 để kêu Lục Miên xuống ăn. Nhưng mà cô lên đến cửa, định đưa tay gõ cửa thì anh lại mở cửa đi ra đụng vào cô, cô bị anh ôm chặt trong vòng tay
"Ngọc, sao cậu ở đây". Anh thắc mắc hỏi cô nhưng không thả cô ra vẫn còn ôm cô.
"Ưm..tớ qua ăn ké một bữa đấy". Cô nói xong ngước mặt lên nhìn anh " Cậu bỏ tớ ra được không?"
-"À à tớ quên"
Hai người cùng đi xuống bàn ăn
-"Hạ Nhi cũng ở đây à?"
Hạ Nhi đang dọn chén lên bàn thì bị anh kêu tên :" Chứ cậu ko thích sự xuất hiện cuả tớ à"
-"Không. tớ chỉ thích...". Nhìn Thanh Ngọc
"Thích ai..." . Thách Lục Miên nói ra trong khi mẹ anh ấy vẫn còn ở đẩy.
Thanh Ngọc nhìn anh liền nhón chân bịt mồm anh lại " Haha..nào cả nhà vào bàn ăn nào". Nói xong câu đấy, Thanh Ngọc liền ghé tai nói nhỏ cho Lục Miên nghe :" Cậu coi chừng mồm của mình đấy"
-"Haha, rồi rồi, tớ xin lỗi, tớ quên"
-"Thế cũng cười được nữa"
Cả nhà đều ngồi vào bàn ăn, ăn no xong rồi họ ăn tráng cây, họ giống như người một nhà vậy. Nói chuyện liên tiếp và không khí trở nên xung động hơn lúc trước khi không có cô.
Ăn xing thì Hạ Nhi xin phép về trước vì có công việc bận. Cô thì ở lại nhà Lục Miên chơi đến chiều mới về. Mẹ anh thì vừa ăn xong rồi rửa chén với Thanh Ngọc rồi đi về ngoại thăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-em-khong-tiec-em-tiec-thanh-xuan/2711906/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.