_”Khúc khích, khúc khích, lóc thịt, lột da cơ đấy, vị đại ca này, huynh có khả năng đó hay sao?”
Giữa không trung vang lên thanh âm tiếng cười khúc khích như tiếng chuông ngân của một ai đó khiến mọi người không khỏi phải kinh ngạc, nương theo thanh âm đó, mọi người nhìn lên một thân cây gần đấy thì thấy trên cành cây, một nữ hài khoảng tầm 15,16 tuổi, vận bạch y màu trắng, tay chống cằm, hai chân buông thõng xuống cành cây đu đưa, đôi mắt linh động thích thú nhìn mọi người mà cười.
Mái tóc ba ngàn sợi tung bay theo gió, dưới ánh trăng bạc càng thêm diễm lệ khiến thân ảnh của nàng nhìn từ xa, hư hư mà ảo ảo khiến cho người ta cảm thấy khó hô hấp vì vẻ đẹp, khí chất của nàng, ánh mắt cũng vì thế mà không thể nào mà dời đi nơi khác được, như là chỉ cần một cái chớp mắt thôi thì nàng sẽ biến mất đi vậy.
_” Vị đại ca này vừa nói là muốn lóc thịt, lột da muội đó sao?”
Thanh âm như tiếng chuông ngân một lần nữa lại vang lên đánh thức mọi người tỉnh dậy sau một cơn giấc ngủ dài, ai nấy cũng đều ngơ ngác nhìn nhau mà tự hỏi: người con gái này là ai? Tại sao lại đẹp đến như vậy? Nàng.. có phải là tiên nữ giáng trần hay không?
Tên thủ lĩnh thích khách khi nghe nàng nói vậy thì cơn giận vừa mới nguôi, một lần nữa lại bùng lên, hắn rống lên:
_” Là ta nói thì đã sao? Ta và ngươi không thù không oán vậy mà ngươi tự nhiên lại đi giết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-duong/82829/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.