Nàng từ từ tiến lại gần bóng hình đó không biết tại sao nhưng con người này lại tạo cho nàng một cảm giác quen thuộc, nhưng tiếc một điều rằng là nàng không thể nhớ ra được người này là ai. Dường như tại một nơi nào đó trong kí ức của nàng đã bị phong ấn lại bởi một làn sương mù trắng, hư hư ảo ảo, khiến nàng không phân biệt được đâu là thực đâu là mộng, khiến nàng không thể nhớ ra được những gì đã từng xảy ra trong quá khứ . Miên man suy nghĩ nên nàng không biết tự bao giờ nàng đã đến sau lưng người đó.
_" Cô là người hát bài hát đó sao?" Nàng nhẹ giọng cất tiếng hỏi, đó không chỉ đơn thuần là một câu hỏi mà hơn hết nó lại chính là một câu khẳng định rằng người trước mắt nàng bây giờ chính là chủ nhân của bài hát vừa nãy.
Không phải nàng không có tính cảnh giác đối với người xa lạ, bản năng của một sát thủ đã dạy cho nàng tính cảnh giác và đề phòng cao hơn người bình thường gấp nhiều lần, người dù nàng đã tiếp xúc đến hai ba lần thì nàng vẫn mang tính cảnh giác với người đó huống chi đây còn là người nàng vừa mới gặp lần đầu mà đã tiếp xúc nói chuyện hoàn toàn buông lỏng mọi phòng bị xuống khiến cho nàng không khỏi hoảng sợ từ bao giờ nàng lại biết tin tưởng người khác vậy?
Nhưng mặt khác linh cảm lại cho nàng biết rằng con người này sẽ không gây hại gì đến nàng và nàng tin vào linh cảm của mình, lần đầu tiên và cũng sẽ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-duong/82821/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.