Trong chương trước tớ có vài nhầm lẫn nên để nhầm tên gã béo là thịt núi,
thực ra đảo lại là núi thịt mới đúng. Các bạn thông cảm.
Triệu Tấn Dương bị đưa đến phòng y tế để sơ cứu vết thương.
Quản giáo đứng bên cạnh chắp tay chế giễu: "Có muốn tiêm một mũi phòng chó dại không?"
Triệu Tấn Dương trở tay nhìn dấu răng in hằn trên đó, "Không cần."
Quản giáo làm động tác khua gậy, áp tải Triệu Tấn Dương trở về buồng giam.
Trong phòng giam im lặng, ném đến cái nhìn như nhìn người ngoại tộc, rồi lại ai làm việc nấy.
Trước khi tắt đèn, Triệu Tấn Dương ngồi trên chỗ cũ trên giường, một gã cả ngày chỉ biết rụt đầu co cổ, không khác gì tên ma bệnh nằm bên cạnh bị đẩy một cái, gần như nhào lên người Triệu Tấn Dương.
"Đi nhanh lên!" Đằng sau có người khẽ giật dây.
Triệu Tấn Dương quét mắt đến, ma bệnh cứng cổ, nói chuyện cũng lắp bắp.
"Anh... anh ra... ra sau nằm đi!"
Từ xưa đến nay đều toàn là " kẻ mạnh làm vua, kẻ thua vâng lời", đoạn chập tối Triệu Tấn Dương mới yếu thế một lần, lúc này có kẻ chạy đến bắt nạt người khác, có lẽ trong mắt bọn chúng anh chỉ là con rùa rụt cổ.
Triệu Tấn Dương nheo mắt, vô cùng miệt thị.
"Mày nói gì?"
Sống lưng ma bệnh thẳng tắp thêm can đảm, nhỏ giọng hô: "Tôi... tôi nói... tôi nói anh ra sau đi!"
Triệu Tấn Dương ôm tay nằm ngã xuống giường, làm ra vẻ "tôi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-duong-soi-loi/2563703/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.