Hứa Liên Nhã cầm bình trà, đứng sát vai Hà Tân đang chắn nửa cửa phòng bếp, hình như mùi rượu trên người anh càng lúc càng nồng.
Hứa Liên Nhã cười nhạo anh, "Anh còn đứng được à."
Hà Tân nhún vai, tỏ ý chỉ là chuyện nhỏ.
Mâm cơm đã dọn, chỉ có đàn ông ngồi bên bàn là rảnh rỗi trò chuyện, ai ai cũng mặt đỏ tía tai. Nhiệm vụ dọn dẹp rơi xuống người tiểu bối, Hứa Liên Nhã và hai chị dâu phụ trách rửa bát chùi nồi.
Bận rộn tiễn khách về, cũng đã gần đến chín giờ. Đến 0 giờ mới ra cửa đốt pháo, bây giờ mọi người đều chỉ ở trong nhà.
Hình như Hà Tân muốn tìm Hứa Liên Nhã nói chuyện, nhưng lại bị Hà Duệ bám lấy, Hứa Liên Nhã được thoát thân. Cô mượn cớ đi vất rác, cầm lấy điện thoại nhanh chân xuống lầu.
Gió lạnh ngoài phòng đập vào mặt, Hứa Liên Nhã không khỏi run lên.
Chắc hẳn bên kia không lạnh như thế này. Cô không khỏi nghĩ, bấm gọi điện cho A Dương.
Trong tiểu khu không thấy ai rảnh rỗi đi qua đi lại như cô, có lẽ nhà nhà cũng đang chầu chực trước tivi rồi. Còn chưa đến 0 giờ nhưng ở phương xa đã nghe thấy tiếng pháo đứt quãng, tiếng chờ máy tút tút dài trong điện thoại lại có vẻ vô cùng trống vắng.
Cuối cùng cũng có người bắt máy, cô bất giác siết chặt điện thoại hơn.
"Liên Nhã."
"Ừ." Hứa Liên Nhã không nhịn được di di mũi chân.
"Xong việc rồi à?"
"Anh đang ở đâu?" Hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-duong-soi-loi/2563643/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.