Ăn cơm xong, Trâu Vân Đình phải về đi làm, Hứa Liên Nhã cũng quay lại bệnh viện chờ kết quả.
Lúc chia tay, trong cái nhìn của Trâu Vân Đình có vẻ thăm dò theo bệnh nghề nghiệp, Hứa Liên Nhã hơi rụt người lại, sợ bị bà ấy nhìn thấu.
Trên đường đến bệnh viện, Hứa Liên Nhã có dự cảm kỳ lạ, rằng cô sẽ bình yên vô sự.
Khó phân biệt được điều đó là vì mình có thể cảm nhận được tình trạng cơ thể, hay vì sự tin tưởng đối với người kia, mà sự tin tưởng đó rõ ràng đã bị cảm tính của cô tô điểm lên.
Suy cho cùng cô vẫn là từng thích anh, khó tránh khỏi việc tấm lụa mỏng thiện cảm phủ lên phán đoán.
Có bác sĩ cầm trong tay một xấp báo cáo từ phòng kiểm tra đi ra, thả lên bàn của y tá ngoài cửa. Mấy người đang chờ kết quả xúm đến, phong cách ăn mặc đa dạng, không đoán ra ngành nghề, Hứa Liên Nhã đứng giữa cũng không nổi bật.
Cô rút ra tờ của mình, nhanh chóng nhìn lướt qua, chỉ tiêu bình thường.
Lại đi lấy hạng mục kiểm tra cuối cùng kia, cũng không thấy gì khác thường. Lúc này cô mới thở phào nhẹ nhõm.
Hứa Liên Nhã cầm tờ giấy xét nghiệm về cho bác sĩ xem.
Ánh mắt bác sĩ vẫn lạnh lùng như cũ, "Dựa theo tình hình của cô, hành vi nguy cơ đã hơn một tháng... là sáu tuần đúng không?"
Hứa Liên Nhã gật đầu.
"Theo lý mà nói thì đã qua giai đoạn cửa sổ*, nếu kiểm tra ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-duong-soi-loi/2563613/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.