Nam cõng tôi đến trước một căn nhà bốn tầng được sơn trắng toát, xung quanh có trang trí một ít cây xanh như tô điểm thêm. Nhìn sơ qua đã biết người nhà “ràu” rồi.
- Nhà mày à?
- Ờ. Hơi nhỏ nên mày thông cảm nhé
Nhỏ? Bao nhiêu người ước ao được sống ở một nơi như vậy kể cả tôi mà giờ nó còn kêu nhỏ. Vậy như nào mới vừa tiêu chuẩn nó nữa. Nam cõng tôi vào trong đặt tôi xuống ghế phòng khách. Thì ra nhà nó chỉ cách chỗ đâm xe tầm 6 - 7 nhà thôi. Vừa vào nhà tôi đã hoa mắt vì cách bố trí nội thất của người sống chanh sả. Nhìn nhà nó không khác gì nhà của mấy ông tổng tài trong mấy phim truyện tổng tài bá đạo đồ mà tôi vẫn xem. Muốn cướp nhà quá trời. Đang lâng lâng thì đột nhiên nó trở lại cầm theo lọ cồn 70 độ với khăn bông. Lúc này tôi hơi hoảng rồi
- Ê mày hay mình rửa bằng nước thường thôi. Vết thương nhỏ không cần dùng cồn đâu
Thực ra tôi rất ám ảnh việc rửa vết thương bằng cồn. Hồi bé bị ngã xong mẹ dội cho cái xót vc. Chỉ biết ngồi kêu khóc oai oái.
- Đừng có coi thường. Mẹ tao bảo lúc nào bị thương cũng phải dùng cồn sát khuẩn. Cồn 70 sát trùng tốt nhất đấy
Nó dứt khoát cầm lấy tay tôi, rồi bất ngờ đổ cồn lên. Đm đau vãi. Tôi muốn hét lên lắm nhưng đâu thể như thế được, mất mặt chết. Cái cảm giác xót kinh khủng, như kiểu có ai rạch chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-duong-sang-ngoi/2896115/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.