Chiều hôm ấy, xe tôi đã sửa xong. Quả nhiên ung dung đạp xe vẫn hơn là phải nhảy lên xe người khác. Vừa đạp vừa chill này mới đúng chứ
Như bình thường, một giờ học nhàm chán lại trôi qua. Tôi chán cái cảnh ôn thi này lắm rồi. Nói thật cả giờ tôi ngồi mắt vẫn hướng lên bảng, tai vẫn dỏng lên nghe nhưng chả tiếp thu thêm được cái gì hết. Tâm hồn tôi bay theo mây gió ra ngoài cửa sổ rồi. Nói đúng hơn giờ tôi đang nghĩ mùng mấy về quê, năm nay có thua nhiều tiền không, không biết được ăn tất cả bao nhiêu cái bánh chưng và năm nay hết covid rồi thì lì xì tầm bao nhiêu. Nói chung đầu tôi chỉ có 1 chữ TẾT. Tôi chỉ muốn thi nhanh có điểm còn về đón Tết cho trọn vẹn.
Ngày thi gần ngày tết như này thì không riêng gì tôi mà mấy đứa trong lớp cũng vậy thôi. Giờ ra chơi nào tôi cũng phải thấy sự xuất hiện của 2 3 bộ bài. Năm nào cũng vậy, từ tiểu học đến bây giờ cứ tết thì không thể nào thiếu mấy vụ đánh bài trong lớp bất chấp quy định này. Mấy năm trước cũng có lần bị giáo viên phát hiện tịch thu rồi. Nói chung là lòng vừa vui vừa sợ
*Cốc*
Đau quá! Thằng Nam lại dở chứng rồi. Sao tôi luôn luôn phải nhận sát thương vật lí của mấy cái đứa hâm hâm như vậy chứ?
Tôi hằm hằm quay sang nhìn nó
- Ngứa đòn à đm
- Úi lỡ tay, xin lỗi nhé
Vẻ ân hận không hề giả trân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-duong-sang-ngoi/2896079/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.