Thế Huân được đưa vào phòng cấp cứu, anh vật lộn lấy lại sinh mạng từ tay Diêm Vương bằng ca phẫu thuật kéo dài tám tiếng. Mọi người lập tức túc trực ở bệnh viện, Nhất đứng ngoài cửa sốt ruột đi qua đi lại cả trăm lần. Ông chủ Đông Đô mặt mày nghiêm nghị, mắt dán vào cửa phòng phẫu thuật. Tai nạn lớn như vậy, không biết người bên trong thế nào. Mọi thứ đến quá nhanh, Vũ Quang vẫn chưa hết bàng hoàng.
Nhược Tâm qua phòng bệnh thăm Chi Lan, nghe nói cô sinh xong bây giờ vẫn chưa tỉnh. Tất cả rối ren ập đến trong vòng một ngày ngắn ngủi. Mới hôm qua chị ấy còn thấy hai người quấn quýt hạnh phúc, vậy mà bây giờ…
Liệu bọn họ còn có cơ hội ở bên nhau nữa không?
Phòng hồi sức sản phụ.
Chi Lan đang lạc vào một giấc mộng lạ, khắp nơi đều là bóng tối bao kín, duy chỉ có cánh cổng rất đầy ánh sáng nằm phía cuối con đường. Chi Lan muốn đến đó xem thử, cô lê từng bước nặng nề tiến về phía trước, càng đến gần cánh cửa càng phát sáng mạnh mẽ. Thứ ánh sáng này bùng lên, tràn ra khỏi cánh cửa nhỏ, nó lao về phía Chi Lan, xông thẳng vào đôi mắt sáng, chói lóa khiến hai mắt Chi Lan đau nhức. Cô ôm mắt khuỵu xuống đất, mắt cô càng lúc càng đau hơn. Trong phút đau đớn, cô cảm nhận được có người đến cạnh mình. Mùi đàn hương thân quen cùng chất giọng trầm trầm: “Đừng sợ.”
Thế Huân bước đến kéo cô vào lòng vỗ về, dùng thân che chắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-duong-noi-day-mat/3499793/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.