Hoài Du kéo Chi Lan thoát khỏi tòa Penthouse, mang theo một số tiền vàng nhất định. Hắn nhét cô vào xế hộp chuẩn bị sẵn, dường như Hoài Du đã tính xong xuôi con đường tẩu thoát, chỉ cần lên xe và khởi hành ngay thôi. Xe không có tài xế, đích thân hắn cầm lái.
Điểm đến lần này không phải là sân bay, bởi đối với tội phạm đặc biệt nghiêm trọng như Hoài Du. Khi vừa phát lệnh truy nã, tất cả sân bay đều bị phong tỏa ngay lập tức. Con đường bỏ trốn duy nhất lúc này là cảng biển, tranh thủ cảnh sát chưa phong tỏa, hắn phải đưa Chi Lan tẩu thoát. Hoài Du không thể lưu lại đất Mỹ được nữa, tất cả mọi thứ đổ dồn gây bất lợi cho hắn.
Hoài Du lái xe như điên, hắn đạp chân ga lao thẳng vào cảng biển, chuẩn bị đưa Chi Lan lên con thuyền gần nhất.
“Em đừng lo, mọi chuyện sẽ ổn thôi.” Hoài Du trấn an cô một câu, sau đó mở cửa xe bước xuống. Hắn đi vòng tới cốp xe, kéo hai vali chứa đầy vàng thỏi xuống. Cuối cùng mới mở xe dắt Chi Lan xuống, hai tay cô bị trói chặt, đành để mặc hắn lôi lôi kéo kéo.
“Anh đưa tôi đi đâu?” Cô cau mày gặng hỏi.
“Macaria.” Hắn đáp gọn.
“E là không đi được rồi.” Chất giọng lạnh như băng nhuốm đầy sát ý vang lên. Trái tim Chi Lan lỗi một nhịp, cô đảo mắt tìm kiếm chủ nhân của giọng nói kia.
Đúng như Chi Lan mong đợi, người đó bước ra từ chỗ thùng container chất đống tăm tối, ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-duong-noi-day-mat/3494610/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.