Huỳnh Khang cúi người, bàn tay đau rát co lại giữ chặt điếu thuốc tàn trong tay. Trước mắt Lệ Chi và Chi Lan, cậu cả thẳng thừng ra uy cảnh cáo hắn, nhất quyết không chừa cho hắn chút mặt mũi nào, dù sao hắn cũng là người kế thừa Tây Đô, hành động của Thế Huân rõ ràng không coi hắn ra gì. Huỳnh Khang tức giận trong lòng, bao nhiêu năm qua hắn chưa từng bị hạ thấp như vậy. Nhưng cậu cả không phải chỉ có cái danh, hắn không dám phản đối anh ngay lúc này.
Thế Huân ngước mắt đợi chờ Huỳnh Khang biểu hiện thái độ chống đối anh, nhưng Huỳnh Khang không chê cuộc đời quá dài, hắn chọn cách nhẫn nhịn sau khi bị bẽ mặt.
Mũi giày Âu giẫm xuống mặt đất, anh nhấc người rời khỏi xế hộp đen bóng, xem Huỳnh Khang tựa không khí mà nhẹ nhàng lướt qua. Mũi giày hướng về phía Chi Lan, từng bước chậm rãi đến bên cạnh cô.
Mỗi bước chân anh đi như rút dần từng chút can đảm của cô. Đối với Chi Lan mà nói, Thế Huân ở trạng thái săn mồi kiểu thế này, cô sợ đến run chân. Chi Lan ngây dại đứng chôn chân tại chỗ, hai mắt ngước lên nhìn Thế Huân, miệng cô lắp bắp: "Anh... anh về từ khi nào?"
Thế Huân không đáp câu trả lời của cô, anh vào thẳng vấn đề muốn biết. Tam báo cho anh biết hôm nay Chi Lan không có ở nhà, cô đến trường quay tìm Lệ Chi vì thế anh lệnh cho Lục không về dinh thự nhà họ Lê nữa, mà đích thân đến đây đón cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-duong-noi-day-mat/3358602/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.