Gã đàn ông vì đau cho nên không dám cựa nguậy tuy nhiên miệng mồm của ông ta không ngừng chửi mắng Ôn Thuật Tần:
- "Mày là đồ lừa gạt. Mau trả đất lại cho tao."
Anh liếc mắt liền lập tức nhân viên đem đến một xấp tài liệu bên trong có tờ thỏa thuận cũng như hợp đồng mua bán giữa cả hai. Ôn Thuật Tần đưa sát tờ giấy ngay trước mặt ông ta, trầm giọng nói:
- "Tôi chưa bao giờ lừa gạt bất cứ một ai. Hơn nữa, chẳng phải khi trước ông còn bảo mảnh đất đó xấu, sẽ bán giá không cao cho nên tôi cũng đã giúp ông trả thêm một số tiền. Đến bây giờ, ông không ngờ miếng đất đó lại có giá trị đến vậy cho nên muốn đến đây đòi lại à."
Vừa nói tay anh vẫn giữ chặt ông ta. Ánh mắt sắc lạnh ngay khi đối diện của anh khiến ông ta bất giác run người. Ngừng một lát, anh lại nói tiếp:
- "Ông nên nhớ, vi phạm hợp đồng sẽ đền bù tổn thất ra sao? Mà tôi nghĩ, số tiền mà ông nhận được chắc cũng đã tiêu sài hết cả rồi, có đúng không?"
Bị nói trúng tim đen khiến ông ta chỉ biết ậm ừ. Giấy trắng mực đen rành rành, nếu như ông ta làm lớn chuyện thì phần thiệt cũng chỉ thuộc về mình.
- "Được rồi. Coi như các người may mắn có được miếng đất tốt. Mau thả tôi ra."
Liền lập tức, Ôn Thuật Tần buông tay ông ta ra còn từ tốn giúp ông ta chỉnh lại quần áo sau đó vẫy tay chào tạm biệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-duong-giua-bau-troi-den/3067586/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.