Sáng hôm sau, ở trước nhà Ôn Thuật Tần đã có hai dáng người đang thập thò nấp ở bụi cây gần đó. Hai người này không ai khác chính Hứa Minh Niệm và Tiểu Thúy. Kể từ sau cái hôm gặp Tưởng Cần Cần, anh quyết định cùng Tiểu Thúy điều tra ra nơi ở hiện tại của cô thì mới biết hiện tại cô đang ở đây. Bọn họ lén lút như vậy là để chắc chắn rằng cô có ở bên trong.
Tiểu Thúy bị kiến trong bụi cây cắn mà cằn nhằn người bên cạnh:
- "Hứa Minh Niệm, anh bảo đưa em đến đây du lịch nhưng cuối cùng thì sao hả? Kiến cắn đầy người em rồi nè."
Hứa Minh Niệm sợ tiếng ồn của cô gây ảnh hưởng liền nhanh chóng bịt miệng cô lại, sau đó dỗ dành nói:
- "Tiểu Thúy bé bỏng của anh, em chịu khó một chút. Đợi đến khi chúng ta đưa chị Cần Cần trở về, sau đó anh sẽ bù đắp lại cho em."
Nghe những lời ngon ngọt, Tiểu Thúy cũng mềm lòng mà bĩu môi đáp lại:
- "Vì chị Cần Cần em mới nhẫn nại đó."
Dứt lời, cả hai cùng ngước mặt lên mà nhìn vào phía bên trong. Hiện tại cả nhà không có ai ngoài má Phùng.
Trung tâm mua sắm...
Mới từ sớm, Ôn Thuật Tần đã đưa Khả Song đến đây để mua vài bộ quần áo. Anh lựa cho cô rất nhiều mẫu váy đẹp, thế nhưng cô chỉ chọn một chiếc váy hoa đơn giản. Ngay khi bước ra từ phòng thay đồ, Ôn Thuật Tần ngơ ngác mà ngắm nhìn vẻ đẹp của người trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-duong-giua-bau-troi-den/3067558/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.