Nhìn người con gái ở dưới thân vô cùng ngoan ngoãn khiến Phương Thế Hào cảm thấy hài lòng. Anh khẽ hôn lên trán cô, ngọt ngào nói:
- "Em chấp nhận cùng anh đi tiếp chặng đường còn lại không?"
Thái Oanh gật gật đầu đồng ý. Đến bây giờ cô đã nhận ra người mà mình yêu thực sự chính là Phương Thế Hào. Ngay khi nhận được câu trả lời từ cô khiến anh vui mừng mà nhảy xổ lên như chưa bị say bao giờ.
- "Thế Hào, anh gạt em sao?"
Thái Oanh tức giận đánh lên vai anh liền lập tức đã bị anh chế ngự tay cô lại, sau đó cúi người khẽ hôn lên bờ môi căng mọng của người dưới thân. Cô cũng nhiệt tình đáp trả lại anh. Hai con người sau những lần cãi vả, hiểu lầm. Thậm chí là đi sai đường, cuối cùng cũng trở về với nhau. Bây giờ, cô mới cảm nhận được sức quyến rũ của người đàn ông trước mắt. Anh chẳng kém cạnh Ôn Thuật Tần. Chẳng hiểu tại sao khi trước cô chẳng bao giờ nhìn về phía anh, mãi đuổi theo bóng người chưa từng xoay lưng lại nhìn cô dù chỉ một lần. Cho dù cô có cố gắng có được Ôn Thuật Tần nhưng sẽ chẳng bao giờ có được trái tim anh. Thứ gì không thuộc về mình hà tất phải nắm giữ chỉ càng khiến bản thân thêm đau khổ.
- "Anh phải trừng phạt em vì tội để anh đơn phương suốt một thời gian dài."
Giọng nói lúc này của anh trở bên mị hoặc, làm say đắm người ở dưới thân. Anh nhẹ nhàng kéo sợi dây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-duong-giua-bau-troi-den/3067531/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.