Bên trong nhà, Tiêu Lạc cầm ly mì từ trong bếp bước ra nhìn thấy Tiểu Cầu đã ăn no nê nằm trên thảm ngủ say. Cô nhẹ nhàng đi tới đặt ly mì lên bàn, tay cầm đũa lên rồi gắp mì ăn. Đang ăn nửa chừng thì tiếng chuông cửa kêu lên, cô đặt ly mì xuống đứng dậy đi ra mở cửa.
Cửa mở ra, người đứng bên ngoài chính là Ôn Đình. Cô nhanh chóng đứng sang một bên, nói: “Cậu tới rồi à. Mau vào nhà đi.”
Ôn Đình bước vào trên tay cầm túi lớn túi nhỏ, cô ấy thay đôi dép ra rồi nhìn thấy một chú chó lông trắng đang nằm trên thảm mở mắt nhìn cô ấy. Cô ấy nở nụ cười quay sang nhìn cô: “Đó là Tiểu Cầu mà cậu nói có phải không?”
Cô gật đầu đi tới ghế ngồi xuống, cầm ly mì lên tiếp tục ăn: “Đúng vậy đó.”
“Dễ thương quá, không hiểu sao cậu lại sợ nó nữa.” Ôn Đình nói rồi quay sang nhìn thấy cô đang cầm ly mì ăn thì nhanh chóng đi lại, đưa tay lấy ly mì trên tay cô: “Trưa nay cậu ăn cái này đó hả?”
“Đúng vậy đó, cũng ngon mà.”
Ôn Đình nghe vậy thì nhíu mày nhìn cô: “Nhưng như vậy sao mà có chất dinh dưỡng được. Cũng may mình có chuẩn bị trước. Lúc nãy trên đường đến đây mình có mua đồ ăn sang đây nấu cho cậu.”
Cô lúc này mới chú ý đến mấy cái túi lớn túi nhỏ cô ấy đang cầm. Ôn Đình xách đồ đi vào bên trong bếp, nói vọng ra với cô: “Mau vào đây phụ mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-duong-cua-lang/3466893/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.