Nghe tiếng gọi hai người đều quay lại đưa mắt nhìn sang. Hai người thấy Cảnh Bằng đang đi đến, nở một nụ cười tươi nhìn họ. Cảnh Bằng đi đến bên cạnh Cố Lãng, vỗ vai anh: “Đi đến đây ăn sao lại không rủ tôi đi cùng?”
Anh gỡ tay Cảnh Bằng ra, thu hồi tầm mắt: “Nay tôi đi ăn với bạn, rủ cậu theo làm gì?”
Cảnh Bằng nghe vậy thì đưa mắt nhìn sang cô đang ngồi đối diện, cười hỏi: “Đây là bạn gái của cậu sao?”
Tiêu Lạc nghe anh ấy nói vậy thì nhanh chóng xua tay, lắc đầu: “Không phải đâu, tôi chỉ là hàng xóm của anh ấy.”
Cảnh Bằng kéo ghế ngồi xuống cạnh anh, đưa mắt nhìn cô hỏi: “Ra là vậy, không ngờ Cố Lãng lại có một hàng xóm xinh đẹp như vậy. Không biết cô tên là gì?”
“Tôi tên là Tiêu Lạc. Anh là bạn của bác sĩ Cố sao?”
“Tôi tên Cảnh Bằng, tôi là đồng nghiệp của Cố Lãng. Với lại đây là lần đầu tiên tôi thấy cậu ấy đi ăn với con gái một mình đấy.” Cảnh Bằng vừa nói vừa đưa tay huých vào tay anh.
Cố Lãng nhíu mày, nói: “Đồ ăn đến rồi, mau ăn thôi.”
Nhân viên phục vụ đi tới đặt hai tô sủi cảo lên bàn, Cảnh Bằng ngồi bên cạnh nhanh chóng gọi: “Cho tôi thêm một phần sủi cảo giống vậy.”
“Dạ được.”
Nhìn nhân viên phục vụ rời đi, anh mới quay sang nhìn Cảnh Bằng: “Sao cậu còn ngồi đây?”
Cảnh Bằng nghe anh hỏi thì làm bộ mặt đáng thương nhìn anh: “Bác sĩ Cố à, tôi đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-duong-cua-lang/3466891/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.