Bầu không khí có chút lúng túng.
Giản Tích nháy mắt với Đào Tinh Lai, cậu lập tức hiểu ý, tay đỡ trán, bắt đầu lẩm bẩm, "anh rể, anhmau sờ trán em xem, có phải nóng đến nổi luộc trứng được rồi không?"
Hạ Nhiên dùng mu bàn tay qua loa thử nhiệt độ lần nữa rồi gật đầu, "Chiên bánh tiêu cũng được nữa là."
đã có chủ đề khác, tốt xấu gì cũng làm thành cớ cho qua cái màn kia được rồi.
Bác sĩ cá nhân của Hạ Chình An đã chuẩn bị sẵn sàng, giá đỡ bình truyền nước cũng mang theo. Đào Tinh Lai trở về phòng của mình, cậu suy yếu nằm trên giường.
"Bác sĩ, ngài họ gì?"
"Tôi họ Vương."
Đào Tinh Lai nghe xong, "Vương tử điện hạ, lúc ghim kim ngài có thể nhẹ tay một chút không? Tôi hơi sợ đau."
Bác sĩ vui vẻ cười đến nỗi nếp nhăn trên khóe mắt cong cong, "Yên tâm, kỹ thuật của tôi tốt lắm."
"Trông ngài có vẻ đã từng nhận được học bổng nhỉ." Đào Tinh Lai nói tiếp: "Giống chị của tôi vậy. Đúng rồi, ngài ăn dâu tây không? Tôi còn một hộp nè, đừng khách sáo với tôi. Tôi thích nhất là kết bạn với người học giỏi."
Có lẽ cả đời này của bác sĩ chưa từng gặp qua người nào chỉ ghim kim truyền nước mà diễn sâu như vậy.
Có thể thấy được Đào Tinh Lai thật sự rất sợ chích.
Vừa xoa cồn tiệt trùng xong, bàn tay cậu đã run rẩy, "nhẹ một chút, nhẹ một chút, đau đau đau!"
Bác sĩ đeo khẩu trang to, "Tôi còn chưa ghim mà."
Đào Tinh Lai quay đầu nhìn lại, "Thiệt không?"
Cây kim kia, ngay trong khoảnh khắc này bị đẩy mạnh vào da thịt cậu.
Đào Tinh Lai rống lên một tiếng, "Fuck! chết mọe ông rồi!"
Hạ Nhiên đứng ở cửa, anh ung dung bịt chặt tay, bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-duong-am-ap/821160/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.